Từ ngày hai đứa yêu nhau, mộng ước thật nhiều,
Từ ngày hai đứa yêu nhau, lòng ước bao nhiêu.
Mộng vàng hai đứa có chi là quá xa xôi,
Ta mơ một mái nhà tranh, ta mơ một túp lều tình.
Đời mình đẹp mãi với Em và Anh...
Đời mình đẹp mãi dưới túp lều xinh...
Rồi mình đi kiếm liễu xanh kết làm mành,
Rồi mình xin khóm trúc xinh trồng hết xung quanh.
Ngoài vườn hoa cúc, hoa mai, nào khác chi tranh,
Ban ngày mình ngắm màu hoa, ban đêm mình ngắm chị Hằng.
Dù nghèo cuộc sống vẫn thêm hào hoa
Đời mình đẹp quá có ai bằng ta.
Túp lều lý tưởng của Anh và của Em.
Đâu ! Đâu nào Anh ơi ?
Túp lều lý tưởng của Em và của Anh.
Đâu ! Đâu nào Anh ơi ?
Túp lều lý tưởng đó ta xây bằng duyên, bằng tình,
Không ai mà yêu bằng mình, khi ta đứng nhìn một đàn con xinh.
Tình mình không chắc dễ mua hạnh phúc bằng tiền,
Vì tiền chưa chắc đã cho cuộc sống như tiên.
Tình nghèo hai đứa ước mơ chỉ bấy nhiêu thôi,
Ta mơ một mái nhà tranh, ta mơ một túp lều tình.
Đời mình đẹp mãi với Em và Anh...
Đời mình đẹp mãi dưới túp lều xinh...